Am xưa lạnh lẽo cỏ dại leo
Quẻ phủ đầy rêu chẳng buồn treo
Sóng nước theo làn hơi gợn tí
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo

Từng mây lơ lửng trời xanh ngát
Ngõ trúc quanh co khách vắng teo
Tựa gối chờ thời lâu chẳng được
Bỗng đâu sóng động dưới chân đèo!
(sorry cụ Nguyễn Khuyến )